Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

Hẹn nhau ở Sa Pa


Khi còn trẻ, tôi chỉ thích ra biển. Về già tôi lại thích được lên núi:)

Đúng vào tuần mưa bão, bạn từ thời học cấp 3 Gang Thép gọi điện rủ tôi đi Sa Pa cùng hội. Tôi bảo bạn, tuần trước tớ định đi, gọi điện hỏi mua vé tàu nằm đâu có? Bạn bảo, cậu cứ đi đi! Vé để tớ lo. Lướt qua lịch ngày đó còn trống, tôi gật đầu cái rụp. Đồng nghiệp của tôi thì gàn thật lực, khi biết tôi sẽ đi Sa Pa vào những ngày bão lũ như thế này. Các bạn ấy bảo, đừng đi! Mùa này mùa lũ quét, không sợ à? Tôi không thích trước chuyến đi bị gàn, nhưng không vì thế mà tôi giảm đi phần yêu quí các bạn ấy. Chẳng qua là các bạn ấy lo lắng cho tôi mà thôi.

 Đoàn của chúng tôi hơn 30 người. Một nhóm xuất phát từ Hà Nội. Một nhóm xuất phát từ Thái Nguyên. Hẹn gặp nhau ở Sa Pa. Ai thích mang vợ/ chồng/ con cái đều được hoan nghênh chào đón. Nàng nhà tôi rất tiếc, khi không thể đi cùng mẹ trong chuyến đi này. Vì nàng phải đi tập quân sự ở Vĩnh Yên mất một tuần.
 Lên tới Lào Cai, bạn cùng đồng nghiệp ra đón chúng tôi. Đưa chúng tôi đi ăn sáng ở một quán đối diện ngã ba sông - Nơi sông Nậm Thi hợp lưu với sông Hồng cùng chảy về đất Việt. Bạn bảo: Các cậu ở dưới xuôi, ăn phở bò mãi rồi. Hôm nay, tớ dẫn các cậu đi ăn phở trâu. Phải công nhận, phở trâu ở Lào Cai ngon tuyệt! Tấm chân tình của người đang sống tại Lào Cai còn tuyệt hơn rất nhiều!

Tiết trời Lào Cai thật dễ chịu. Rất may bão đã chuyển hướng, nhường cho chúng tôi có được những ngày tụ họp trong tiết trời mát mẻ, dễ chịu như thế này. Gặp nhau tay bắt mặt mừng. Chúng tôi như được trở về gần 30 năm về trước. Cái thời chúng tôi bằng đúng tuổi con cái của chúng tôi bây giờ. Trẻ trung, xinh tươi, yêu đời.
Lên tới Sa Pa mới biết, hoá ra tửu lượng của tôi không tệ chút nào. Chẳng biết có phải vì tấm chân tình của các bạn Lào Cai dành cho chúng tôi hay không, mà chúng tôi uống hoài, uống mãi vẫn chẳng có ai bị say. Ăn uống, hát hò, nhảy múa xong. Chúng tôi bắt đầu đi khám phá Sa Pa về đêm. Cuộc sống ở Sa Pa thật chậm. Quá đỗi bình yên!
Chúng tôi lang thang trên những con phố vắng ở Sapa một hồi. Rồi bị níu chân bởi mùi ngô nướng thơm phức ở một quán nướng ngay bên cạnh nhà thờ  Đá. Khí hâu ở Sa Pa một ngày bốn mùa, buổi sáng mát mẻ, dễ chịu như mùa Xuân, trưa nắng như Hè, còn ban đêm thì lạnh như mùa Đông. Chúng tôi co ro trong cái rét đêm ở Sa Pa. Tôi nói với chị chủ quán, cho chúng tôi một lò than sưởi ấm ngay, không chúng tôi chết rét mất. Đêm đã về khuya, giọng chúng tôi lúc trầm lúc bổng. Một trận mưa đêm bất chợt đã nhắc nhở chúng tôi, phải kết thúc một ngày tụ họp.
Chúng tôi không muốn rời Sa Pa. Nhưng cuộc vui nào rồi cũng đến lúc phải tàn. Chúng tôi phải xuống núi.Trưa hôm đó, chúng tôi có một buổi bịn rịn chia tay ở Lào Cai. Để các bạn Thái Nguyên phải về trước. Còn chúng tôi, vẫn còn một cuộc "trà dư tửu hậu" trước chuyến tàu đêm trở về Hà Nội.

Tôi sẽ còn nhiều dịp phải lên Sa Pa. Để được lang thang trong các bản làng của người dân tộc. Lượn lờ trên những con phố quá đỗi thân quen ở Sa Pa. Để tìm lại một chút gì đó cho riêng mình. Vì tôi biết, tôi đã chót nặng lòng với Sa Pa!

P.S. Cảm ơn bạn Tú Anh rất nhiều! Cảm ơn sự nhiệt tình của bạn và em Hoàng! Bạn chính là lí do để chúng tớ có dịp hẹn nhau ở Sa Pa:)

 Bên kia là Hà Khẩu - Hợp lưu giữa sông Nậm Thi và sông Hồng
Bình yên Sa Pa
 Rất chi là Sa Pa
Sưởi ấm giữa đêm hè
 Vận động viên leo núi
 Đường lên Cổng Trời
Tu viện Tà Phìn
Một nhóm thành viên trong đoàn


2 nhận xét: