Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

Ngày cuối cùng của năm

Sáng cuối cùng của năm, cả nhà lên đồi thông lượm quả. Thu hoạch được bao nhiêu là quả thông. Vui ơi là vui! 
Năm mới sắp đến rồi, chúc mọi người đón năm mới vui vẻ, an khang, hạnh phúc!




Bãi biển sớm mùa Đông vắng lặng, chẳng có mấy  người

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

Buồn vui ngày Đông Chí


Hôm nay là một ngày đẹp! Vậy mà cả thế giới không biết có bao nhiêu người lo lắng vì hôm nay là ngày tận thế.  Mấy hôm trước, đồng nghiệp của tôi cứ hỏi đi hỏi lại về việc, nếu như còn một ngày để sống, bạn sẽ ước gì? Hiện tại tôi chẳng có mơ ước gì cả. Vì với tôi, ngày nào tôi cũng thấy mình sống nỗ lực hết mình rồi. Tôi chẳng tin có ngày tận thế, nhưng nếu có ngày tận thế thật đi chăng nữa, tôi cũng chẳng có gì phải nuối tiếc cả. Những cung bậc cảm xúc cuộc sống, từ khổ đau đến hạnh phúc dường như tôi đã trải qua hết mất rồi.

Hôm nay là một ngày bận rộn và có quá nhiều cảm xúc khác nhau trong một ngày. Năm giờ sáng tôi đã phải dậy về quê. Hôm nay là ngày bốc mộ ông chú đáng thương của tôi. Chú hơn tôi chỉ vài tuổi, nhưng tôi vẫn phải gọi bằng chú. Chú mất đã được sáu năm rồi, nhưng năm nay mới được bốc mộ vì lý do rất riêng. Đáng lẽ ra tôi phải về  từ chiều hôm qua mới phải, nhưng hôm qua tôi có quá nhiều việc phải làm, không thể về được. Vậy nên sáng nay tôi phải dậy thật sớm, trời còn đang tối đen như mực tôi đã phải ra khỏi nhà. Cà phê chẳng kịp pha. Tôi lái xe trong trạng thái ngái ngủ. Ra tới đường Phạm Văn Đồng có một đoạn đường đèn cao áp không sáng, vài chiếc xe đi ngược chiều bật đèn pha sáng loá, khiến tôi chẳng còn nhìn thấy đường. Tôi tập trung hết mình để nhìn đường nhưng bị đèn pha ngược chiều chiếu loá hết cả mắt. Tôi giảm tốc độ, đi lò dò trên đường. Lòng tự nhủ, thật quá nguy hiểm! Qua được đoạn đường nguy hiểm đó, tôi bắt đầu nghĩ đến chú tôi. Những ký ức vui buồn về thời chú còn sống cứ lần lượt hiện về. Nước mắt rơi lã chã vì thương chú sống vất vả xa quê hương, đến khi chuẩn bị về nước thì lại vĩnh viễn ra đi, chưa được hưởng thụ thành quả lao động của chính mình. Ra mộ thắp hương cho chú trời vẫn còn xám xịt bởi sương mù bao phủ. Tám giờ sáng tôi lại vội vàng về nhà thay quần áo, rồi vội vã đến văn phòng làm việc .

Trưa nay tôi đi dự một đám cưới ở một khách sạn lớn trong thành phố. Khách đến thật đông! Đã lâu lắm rồi tôi mới thấy một đám cưới khiến tôi cảm động đến vậy. Sau khi bố chú rể lên phát biểu để cảm ơn hai bên họ hàng và bạn bè của gia đình cô dâu chú rể. Câu cuối cùng, ông quay sang cô dâu chú rể và nói " Bố mong hai con sẽ chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống, cùng nắm tay nhau đi hết cuộc đời này ". Nhìn vẻ mặt rạng ngời của họ trong ngày hạnh phúc. Tôi cũng chúc phúc họ sẽ gắn bó với nhau đến hết cuộc đời này!

Tối nay trường con gái tổ chức Noel và đón năm mới. Mặc dù rất mệt nhưng tôi vẫn cố gắng đến trường con vào lúc bảy giờ như đã hẹn. Tới trường, nhìn thấy bọn trẻ chơi đùa vui vẻ, bao nhiêu mệt mỏi trong tôi đã được xua tan hết. Tôi lại hoà mình cùng các bạn trẻ, đón một buối tối tràn ngập niềm vui.



Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Quyến luyến Nha Trang


Không phải lần đầu đến Nha Trang, nhưng là lần đầu tiên ở dài ngày nhất. Vậy mà tôi vẫn thấy quyến luyến, chưa muốn rời xa. Bỗng dưng tôi ước mình có một chiếc máy ảnh " ngon nghẻ" một chút, để tôi có thể ghi lại những cảnh đẹp ở Nha Trang được sắc nét hơn.

 Năm tầng mây
Thể thao dưới nước
Vẻ đẹp Nga

Có thể nói, vào mùa này, bãi biển Vinpearl là thiên đường của người Nga đi tránh rét. Đi chỗ nào tôi cũng nghe được câu Davaj, Davaj!


Bãi biển  chiều tà





Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

Đi về nơi nắng ấm


Hà Nội mùa Đông, lúc lạnh, lúc mưa. Rồi mấy ngày nay lại thấy sương mù giăng kín cả một bầu trời, khiến lòng người cũng thấy u ám. Thèm được đi về nơi nắng ấm! Vậy là tạm gác lại một năm cày bừa nhọc nhằn, vất vả. Vác ba lô lên đường.
 Nha Trang chào đón tôi bằng một cơn mưa rào quét sạch bụi đường. Rồi trời lại xanh, mây trắng nắng vàng ngay tắp lự.


Trước khi đi chơi quyết định thay đổi bản thân một chút. Sau ba mươi năm mới lại quay về kiểu tóc mái này.


Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

Chút ấm áp xua tan đi mùa Đông giá lạnh


Vào những tối mùa Đông giá lạnh, sau bữa cơm tối, tôi thường xuống phòng riêng của mình, thắp lên một ngọn nến thơm, thêm một chút tinh dầu Sandalwood & Ginger. Chỉ sau một lát thôi, căn phòng giá lạnh đã được ấm hẳn lên cùng ánh nến lung linh, mùi tinh dầu thơm dịu lan toả khắp phòng. Ngồi nhâm nhi ly rượu vang  chan chát dịu êm, nghe một bản nhạc nhẹ mà mình yêu thích. Bao nhiêu mệt mỏi sau một ngày làm việc đã được trút bỏ hết.


Tôi vừa trải qua một tuần làm việc thật nặng nề, xen lẫn một chút chán nản khi  phải làm việc cùng một người thất bại trong việc chế ngự cảm xúc bản thân. Mặc dù vẫn biết, ngay sau đó người ta thấy lố, nhưng dẫu sao tôi vẫn thấy thất vọng vô cùng! Với tôi, trong cuộc sống, nên cố gắng hạn chế nói lời xin lỗi. Vì khi mình phải xin lỗi một ai đó, cũng có thể là mình đã gây cho người đó ít nhiều tổn thương.


Một cô bé đồng nghiệp trong văn phòng vẫn còn rất trẻ. Mặc dù đã ra trường đi làm được hai năm nhưng tính vẫn còn trẻ con vô cùng. Tôi vẫn thường trêu cô bé là " Đi làm rồi mà tính vẫn còn trẻ con hơn Bông". Vậy nên không được gọi tôi bằng chị mà phải gọi bằng cô. Trêu mãi thành quen. Đi khắp cả văn phòng, gặp ai hơn vài tuổi cháu ý cũng gọi mọi người bằng cô, xưng cháu. Trưa nay thấy tôi đi sang toà nhà bên cạnh mua mấy lọ tinh dầu của Body Shop, cháu ý bảo. Cô xa xỉ thế! Sau này, cháu cũng sẽ mua về đốt cho thơm. Tôi hỏi cháu, tại sao lại phải sau này? Nếu cháu thích, cháu có thể mua ngay được mà. Cháu ấy bảo, sau này nếu cháu có nhà thật đẹp. Tại sao lại phải đợi đến tận khi có nhà thật đẹp mới được thắp nến? Hãy sống cho hiện tại! Trong cuộc sống, có những điều tưởng chừng rất xa xỉ, lãng phí. Nhưng thực tế không phải như vậy. Mà lại là một trong những cách thư giãn đơn giản và kinh tế. Khiến mình xua tan đi mỏi mệt. Một chiếc váy hoặc một đôi giầy của cháu sắm, có thể mua nến và tinh dầu dùng cho cả một mùa Đông giá lạnh.


Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2012

HIWC Charity Bazaar 2012

Có thể gọi hội chợ từ thiện năm nay là ngày hội giao lưu văn hoá quốc tế. Trong suốt thời gian mở cửa hội chợ, các bạn trẻ đại diện cho rất nhiều nước trên thế giới lên biểu diễn nhiều tiết mục nhảy múa. Năm nay Gangnam Style được các bạn trẻ hưởng ứng nhiệt tình nhất.


Năm nay văn phòng mình cũng tham gia bán hàng. Đài Loan năm nào tham gia cũng đều là một trong những nước/ khu vực quyên góp nhiều nhất trong tất cả các nước/ khu vực tham gia hội chợ từ thiện.

Mình phụ trách bán chả mực viên và bánh hành


Sếp chụp ảnh cùng các nhân viên bán hàng

 Đại sứ quán Ireland

 Đại sứ quán Indonesia năm nay trang trí rất đẹp

Xếp hàng mua xúc xích tại gian hàng của Đại sứ quán Đức
 Đại sứ quán Đan Mạch và Phần Lan


 Gian hàng bán đồ của Việt Nam

 Tay ải tay ai
 Hai nàng sếp hàng vẽ tay(hinna) tại quầy của ĐSQ Pakistan
Hết phiên bán hàng, bắt đầu xách túi đi ăn nhậu
Nàng chẳng năm nào bỏ qua món này