Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

Ẩm thực Đài Loan


Nhằm thúc đẩy giao lưu văn hoá giữa Đài Loan và Việt Nam, Hiệp hội đầu bếp quốc tế Đài Loan đã sang Việt Nam giao lưu giới thiệu các món ăn của Đài Loan tại Việt Nam. Buổi giao lưu được tổ chức tai khách sạn Crowne Plaza. Tất cả nguyên liệu  chế biến món ăn đều được mang từ Đài Loan sang và do các vị bếp trưởng của các khách sạn năm sao Đài Loan thực hiện. Thực đơn gồm có 13 món, nhưng mới thưởng thức tới món thứ năm thì mình đã không thể ăn được nữa vì no.

 
 Món nguội ngũ phúc

Món xôi hấp cua
Tôm sốt bách hoa




Mòn gà tần này lúc đầu mọi người không hào hứng ăn lắm, nhưng khi nghe quảng cáo, trong nồi có loại củ cải ngâm hàng chục năm rồi, nó đã đổi thành màu đen, rất quí hiếm, hơn 100 USD một cân mà không đủ cung cấp cho các nhà hàng. Mọi người bắt đầu hăng hái ăn gần hết nồi.

  Món này là món nem Phủ Thành và cà tím tẩm bột rán


Hoa quả lạ nhất là cà chua lai, ăn như một loại hoa quả tráng miệng rất ngon, ngọt và giòn

 Trong tất cả các món, mình thích nhất món canh vi cá " Phật trèo tường " này được hầm cùng 12 loại nguyên liệu. Hàm ý chỉ món ăn thơm ngon đến nỗi nhà Phật cũng bỏ cả áo cà sa trèo tường tìm đến.

Chụp ảnh cùng các vị bếp trưởng đến từ Đài Loan

Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

Thực trạng buồn


Sáng nay lên mạng đọc báo, đọc được tin này , tự dưng lòng thấy buồn; chẳng hiểu vì sao, một ngôi trường được gọi là kiểu mẫu ở Hà Nội lại để xảy ra một việc đáng tiếc như vậy? Chẳng hiểu vì sao, lại có những phụ huynh, vì tương lai " tươi sáng" của con mà có lúc phải hành động như vậy? Buồn hơn nữa là, có một số bạn đọc nhận xét thiếu tích cực, quy chụp người Hà Nội thế này, thế nọ. Ở bất kể một quốc gia phát triển, đang phát triển và chưa phát triển nào trên thế giới này đều có những người tốt, xấu; văn minh, không văn minh; ý thức tốt và chưa tốt...Đừng vì một sự việc mà nhận xét quy chụp hàng triệu người.

Thứ Bảy, 5 tháng 5, 2012

Ăn một mình "chưa" tức


Hôm nay con gái đi du lịch cùng lớp, để mẹ được tự do ở nhà hai ngày cuối tuần. Trước đây, mỗi khi con gái về nhà nội chơi cả tuần mẹ vẫn thấy bình thường. Thậm chí là hơi khoái! Vì được sống tự do vài ngày. Muốn đi đâu, làm gì thì làm! Hôm qua con gái hỏi mẹ, mẹ có cần chị ra ngủ cùng mẹ cho đỡ buồn không? Mẹ trêu con gái, sao lại buồn? Mẹ phải vui khi được tự do chứ! Con gái nguýt mẹ một cái rồi nói, mẹ nhớ nhé!  Vậy mà sáng nay con gái vừa đi, mẹ đã thấy trống trải vô cùng. Đã thế lại còn phải cặm cụi vã mô hồi lau nhà hộ con gái :(. Buổi trưa cả nhà nhà tập trung ở nhà ông Dũng ăn giỗ cụ ngoại, thiếu con gái mẹ thấy buồn ghê! Chiều dì bảo, vào nhà dì ăn tối! Có món cua bể, vào ăn cùng cho vui! Buổi trưa đã quá ồn ào rồi, mẹ muốn về nhà ăn uống nghỉ ngơi cho yên tĩnh. Dì gói cho một con cua để mẹ mang về nhà ăn. Về đến nhà tự nhiên thấy buồn ghê! Chẳng muốn dọn dẹp đống đồ mới chuyển ra. Mẹ quyết định gỡ thịt cua để mai làm món nem cua bể chiêu đãi con gái. Còn gạch cua và hai cái càng mẹ nấu một bát miến ăn cho đơn giản. Cứ tưởng nấu xong thì buồn chẳng muốn ăn. Vậy mà nấu xong. Vẫn nhớ tự rót cho mình một ly rượu, ngồi nhâm nhi cùng vài cái cẳng cua, rồi đánh sạch bát miến chẳng còn lấy chút cặn. Ăn xong, dọn dẹp rồi pha một ly cà phê. Vừa nhâm nhi vừa ngồi blogging. Hoá ra mẹ vẫn chưa đến tuổi "ăn một mình đau tức" :))

 Bữa tối giản đơn dành cho người đang thừa cân


Thứ Năm, 3 tháng 5, 2012

Bình minh đã đến rồi


Đã lâu lắm rồi, từ cái ngày nảo ngày nào, chẳng còn nhớ nổi nữa, tôi mới lại có một buổi thư thả như buổi sáng hôm nay. Dậy sớm hơn thường lệ, mở cửa đón những cơn gió mát vào nhà. Mùi hoa cau thoang thoảng thơm mát tỏa khắp căn phòng. Nghe tiếng chim bên vườn nhà hàng xóm hót líu lo chào một ngày mới bắt đầu. Những tia nắng sớm hắt qua khe cửa, chiếu vào chiếc sopha đã bạc màu vì nắng. Đã quá lâu rồi mình không có thời gian được ngồi thảnh thơi thư giãn! Quyết định dẹp bỏ tất cả mọi việc sang một bên, pha một ly cà phê ngồi nhâm nhi cùng chiếc bánh donus. Nghe Morning Has Broken - Cat Stevens. Chỉ thế thôi là thấy đời thật tuyệt!



Đôi khi cứ mải mê chạy theo guồng quay của cuộc sống mà quên đi những phút giây thư giãn cho chính mình. Để rồi cuộc đời cứ mãi trôi đi. Giật mình thảng thốt, đã quá nửa đời người. Muốn sống chậm mà sao thời gian trôi nhanh quá vậy?


Trước ngày nghỉ Lễ, cây lan ở văn phòng vẫn còn đang chúm chím vài cái nụ. Sau vài ngày nghỉ, hôm nay đến văn phòng cây lan khô cạn đã nở được ba bông. Sau những lúc làm việc mệt mỏi, quay sang ngắm hoa, ngắm đường phố thấy cuộc đời nhẹ hơn rất nhiều.