Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013

Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn


Trưa nay, không đi tập gym như mọi ngày đi làm khác. Tâm trạng đang không được vui, vì vừa đọc xong một cuốn truyện buồn. Định rủ một ai đó sang quán mỳ Nhật ở bên cạnh ăn xem thế nào. Vì từ hôm khai trương đến nay, vẫn chưa qua ăn thử. Cuối cùng, lại quyết định xuống căng tin dưới tầng 3. Gọi một suất cơm, lặng lẽ ngồi ăn. Ăn xong, lên rủ đồng nghiệp sang toà nhà bên cạnh mua kem, vừa ăn vừa ngồi phơi nắng, ngắm buổi trưa tĩnh lặng một lúc. Rồi  lên phòng chợp mắt một lúc mới bắt đầu dậy làm việc. Đã lâu lắm rồi, không ngủ trưa. Lắm lúc tự nhắc mình, phải nhắm mắt nghỉ ngơi 5 phút, vậy mà chỉ được khoảng 1 phút, tôi lại mở mắt ra, nghĩ ngay đến việc gì đó mà mình quên chưa làm, hoặc lại lướt web.  Hôm nay, có lẽ sau mấy ngày thức khuya cày truyện, nên tôi cũng chợp mắt được khoảng 15 phút. Ánh mắt lờ đờ, tâm tư thẫn thờ tất cả là vì truyện. Lâu lắm rồi tôi không đọc cuốn nào say sưa đến vậy, cho đến tuần trước. Đọc trên tường FB của một người bạn viết ,


"Một tháng trước, vì đọc truyện ngắn trên mạng mà mình khóc, rồi đau họng rồi ốm, tự dặn lòng " từ mặt mấy tiểu thuyết ba xu". Chiều sang thăm Julia Tran, một " con nghiện" sách, một kẻ " sắt đá" có tiếng, bao năm chơi chưa một lần thấy nàng rơi nước mắt. Thế mà hôm nay, nàng ngấu nghiến tiểu thuyết ngôn tình, nước mắt đẫm đìa trên gối và nước mũi chan chứa một vạt áo, mắt húp, giọng khản đặc. . . Nghe hắn, lại mủi lòng, tha về hai bộ, thèm từ chiều mà chưa dám sờ. . . Hức, hức. . . Giờ thì không thể kìm hãm được cái sự tò mò và sung sướng, em bắt đầu đọc đây.
Nếu hôm nay em lỡ thức thâu đêm và mai sưng mắt thì đừng ai văn vẹo em rằng " có phải bị chồng đánh không nhé?".
Nặng hơn nữa là lỡ mai em ốm thì các Sếp bố trí người dạy thay em nhé. Hức, hức. . ."


 Tò mò nhảy vào hỏi nàng ý xem đó là cuốn gì xong. Lấy máy ra, nhắn cho cô em chuyên mua truyện giúp " Mua giúp chị 2 tập Bộ bộ kinh tâm " tin vừa gửi đi, nhận lại được trà lời ngay tắp lự " Vâng, mai em mang qua " . 

Con gái thấy mẹ ngồi đọc sách, ngó vào hỏi, mẹ đọc cuốn gì vậy?  Rồi nàng cầm lên và nói, ồ mẹ đọc cuốn này? Từ trước đến nay con có thấy mẹ đọc truyên tàu bao giờ đâu nhỉ.?  Với lại, đây là truyên dành cho teen đấy mẹ ạ. Mình bảo, truyện ngôn tình mà con? Nàng bảo vâng, truyện này 15++ là đọc được rồi mẹ ạ.

Kéo ghế ra ban công ngồi đọc cho thoáng. Ngồi đọc được gần hai tiếng, lại có việc phải đi. Đi chừng một tiếng lại về ôm truyện. Tối đến, đang đến đoạn hay không dứt thì bị cúp điện. Hậm hực nằm ườn một lúc, quyết định thắp nến lên để đọc. Có điện rồi thì cày một mạch đến 2h 30 sáng, hết cuốn một mới đi ngủ. Hôm sau dậy đi làm bình thường. Sáng đến, lên FB cằn nhằn với cô bạn. Say thì có say, nhưng sướt mướt đâu, mà chẳng thấy? Nàng hỏi tôi, đọc hết cuốn thứ hai chưa ? Tôi nói, mới hết nửa cuốn thứ hai thôi. Hay tôi máu lạnh, đọc chẳng thấy mít ướt gì cả? Nàng bảo cứ đọc tiếp đi.  Đọc gần đến chương cuối thì nước mắt nhạt nhoà. Thương cho số phận của Nhược Hi. Phải dứt ngay truyện, đứng dậy đi dạo một vòng cho nước mắt đỡ rơi lã chã. Rồi vào đọc tiếp. Không sưng mắt, nhưng đọc xong thì buồn ngẩn ngơ, ngơ ngẩn. Quyết định không đi tập gym nữa.

Lòng tự hỏi, có nên " cạch " truyện ngôn tình của Đồng Hoa không nhỉ?

 " Một là đừng gặp gỡ, để khỏi quyến luyến nhau
 Hai là đừng quen biết, để khỏi tương tư nhiều..."



                                          Một khi đã say, mất điện cũng chỉ là chuyện nhỏ

4 nhận xét:

  1. =)) em buồn cười quá đi. haha.. Em cũng zậy sometime, nhưng mà em cóc sợ, cứ đọc, cứ yêu ^^

    cuối tuần vui nha chị :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thỉnh thoảng, đọc truyện xong chị hay bị ngẩn ngơ lắm em ạ. Nhưng vẫn cứ thích đọc. Còn yêu thì...chẳng thấy ngẩn ngơ nên hết thích mất rồi:D.

      Xóa
  2. haha, em khổ lắm chị ạ, không sống thiếu đàn ông được :((((

    Trả lờiXóa