Tối Thứ Năm vừa rồi mình đi nghe David D'or, một danh ca hàng đầu của Israel hát. Trong đó có một bài mình đã cất công đi tìm vài năm nay mà không thể nào tìm ra - Hava Nagila.
Cách đây hơn mười năm, một cô bạn đi học ở Mỹ về cho mình mượn một đĩa nhạc hoà tấu với tựa đề Jewish Song. Mình nghe xong rồi thích mê mẩn. Nàng í liền cóp tặng mình một đĩa. Thỉnh thoảng, vào những tối cuối tuần, mình hay ngồi bệt xuống thảm, tựa lưng vào bàn, nhâm nhi ly Margarita rồi thưởng thức những bản nhạc đó. Giai điệu réo rắt, cảm giác thật sâu lắng, suy nghĩ mông lung. Sau vài năm chiếc đĩa sao đó bị hỏng mất. Bản gốc của bạn cũng bị mất tiêu luôn. Mỗi khi nhớ đến muốn nghe, tìm trên You Tube mãi mà không thể tìm ra bản nhạc đó.
Cách đây hơn mười năm, một cô bạn đi học ở Mỹ về cho mình mượn một đĩa nhạc hoà tấu với tựa đề Jewish Song. Mình nghe xong rồi thích mê mẩn. Nàng í liền cóp tặng mình một đĩa. Thỉnh thoảng, vào những tối cuối tuần, mình hay ngồi bệt xuống thảm, tựa lưng vào bàn, nhâm nhi ly Margarita rồi thưởng thức những bản nhạc đó. Giai điệu réo rắt, cảm giác thật sâu lắng, suy nghĩ mông lung. Sau vài năm chiếc đĩa sao đó bị hỏng mất. Bản gốc của bạn cũng bị mất tiêu luôn. Mỗi khi nhớ đến muốn nghe, tìm trên You Tube mãi mà không thể tìm ra bản nhạc đó.
Cho đến tối Thứ năm vừa rồi mình đã được nghe David D'or hát lại bài này. Hoá ra đó là một bài hát dân ca vui nhộn khá nổi tiểng ở Israel - Hava Nagila. tạm dịch là " Chúng ta hãy cùng vui". Vậy mà khi chuyển sang chơi Violin và Cello, chầm chậm réo rắt, buồn đến não lòng luôn. Tối về tôi lại cất công lên mạng tìm. Vẫn tìm trong vô vọng.
Thôi thì nghe Andre Rieu biểu diễn cùng dàn nhạc hoành tráng. Cũng thấy hay lắm rồi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét