Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

Luyên thuyên ngày đầu tuần



Hôm qua, tôi đã có một ngày Chủ Nhật thật là bận rộn. Dậy sớm đi chợ mua đồ về nấu nướng. Tới quầy hoa quả, giật mình khi nhìn thấy những quả đào chín, thơm phức đã được bày bán ở quầy. Thời gian trôi đi một cách quá nhanh! Vừa mới hôm nào, tôi còn đang say sưa ngắm những vườn hoa đào nở rộ. Cho đến bây giờ, những cánh hoa đào nở thắm sắc màu đó vẫn luôn ở trong tâm trí của tôi- chưa hề nhạt phai. Như nó vẫn đang còn hiện hữu ở ngay đâu đây. Cho đến hôm nay, khi nhìn thấy những quá đào chín vàng này, đã nhắc nhở tôi rằng, Xuân đã qua từ lâu rồi đó!

Đi chợ về, tôi tự xay cho mình một cốc nước đào mát lạnh, rồi bắt đầu xà vào bếp nấu nướng. Nấu một nồi phở bò cho con gái và các cháu ăn. Làm sẵn một nồi thịt kho trứng để ăn vào bữa tối. Giặt thêm một chậu quần áo, rồi vội vàng cùng bố mẹ và các anh chị em tới nhà bạn của bố mẹ ăn liên hoan.
 Hai tuần trước, bố mẹ tôi đã hỏi, các con xem tuần nào có mặt ở nhà đông đủ? để bố mẹ tôi nhận lời gia đình bạn bố mẹ tôi, dẫn cả đại gia đình tới nhà bác ăn cơm. Hai vợ chồng bác bạn của bố mẹ tôi rất quí gia đình tôi. Ngày xưa, bác trai cứ muốn làm mai con trai bác cho em gái tôi mà không thành. Từ đó trở đi, hai gia đình vẫn rất thân thiết. Thỉnh thoảng, hai bác và các anh chị vẫn qua nhà bố mẹ tôi chơi, nếu không qua được, thì lại gọi điện hỏi thăm. Bác trai năm nay đã ngoài tám mươi. Ốm lên, ốm xuống mấy lần tưởng không qua khỏi. Hai vợ chồng anh chị cả gọi điện cho bố tôi đến bàn chuyện, nhờ viết điếu văn giúp. Từ khi bố tôi viết điếu văn xong, bác trai tự nhiên lại khỏe khoắn, da dẻ hồng hào. Cả gia đình hai bác cùng các anh chị đều mừng lắm. Sau khi hai bác đi Sài gòn thăm con trai về. Hai bác quyết định mua một con lợn mán về làm cơm mời cả nhà tôi tới ăn. Bố mẹ tôi gọi điện báo cho hai bác, nhà tôi chỉ đến vừa hai mâm, còn các cháu thì ở nhà. vì phải đi học thêm. Cả nhà tôi xách hai chai rượu vang, 1 chai whisky và một ít hoa quả đến góp vui. Chúng tôi có một bữa ăn lâu nhất từ trước đến nay. Đó là bắt đầu ngồi từ lúc hơn 11 giờ cho đến hơn 3 giờ chiều mới kết thúc. Cánh đàn bà chúng tôi uống hết có hai chai vang, còn bên cánh mày râu thì nhâm nhi vài chai rượu mạnh. Vừa ăn, vừa ôn lại chuyện từ thời chúng tôi còn mặc quần rách đũng, tới bậy giờ. Rồi nói đến chuyện bọn trẻ. Hỏi thăm từng đứa trẻ của nhà nhau xong, có lẽ cũng đã hết cả tiếng. Quả là một dịp hiếm có, khi tất cả các thành viên của hai gia đình đều có mặt gần đủ hết. 
Thời gian đi trôi thật nhanh! Đôi lúc, cứ mải mê với vòng quay của cuộc sống, mà chúng tôi quên mất một điều. Bây giờ, chúng tôi đã là những ông bố, bà mẹ, gánh trên vai trọng trách nuôi dạy con cái để chúng lớn khôn nên người, có trách nhiệm với gia đình và xã hội. Chẳng mấy chốc, chúng tôi cũng sẽ trở thành những ông bà già. Sẽ lại ngồi nhâm nhi chén trà, ngắm nhìn sự trưởng thành của con cháu mà kể chuyện ngày xưa.

Lai rai
Sáng thì đầu tắt mặt tối như bà mẹ mướp, bận rộn với chuyện chợ búa, cơm nước để phục vụ các con. Chiều về, lại xì tin lượn phố cà phê:D

Phở bò tại gia

2 nhận xét:

  1. Không biết có khi nào được thưởng thức món phở bò do Hsiang nấu không :D

    Thế lúc đi ăn nhà 2 bác ấy Hsiang diện bộ nào????? chắc không phải bộ xì tin này ;) Hsiang mặc shorts rất đẹp, nhìn tây tây. Cứ mặc shorts là cho điểm cáo nhé, trên 9, haha.

    Trả lờiXóa
  2. Đi đến nhà các bậc tiền bối phải ăn mặc rất nghiêm chỉnh, quần bò áo phông P.D. ạ :)

    Hy vọng có một dịp nào đó được vinh dự thể hiện:)

    Trả lờiXóa