Thứ Năm, 30 tháng 5, 2013

Trở lại ngày thường


Tạm kết thúc những chuỗi ngày mệt mỏi và bận rộn. Chạy ngược,chạy xuôi trên từng cây số. Mệt muốn đứt hơi luôn! Hai tuần rồi, chẳng có được một buổi nghĩ đến phòng gym. Cuộc sống cứ gấp gáp trôi qua. Có đôi lúc, cảm giác mình đang tồn tại chứ không phải là sống nữa. Từ Tết đến giờ, chưa có một kỳ nghỉ nào dành cho riêng mình. Sắp phát điên rồi! Chỉ mong cho nhanh hết tháng Sáu, con gái thi xong mới có thể chọn một nơi nào đó để nghỉ ngơi thư giãn. Mặc dù hai tuần vừa rồi, hai lần đi biển, nhưng là phải đi vì công việc. Lần đầu tiên trong đời, đi biển không soóc, không váy. Trong đầu không có lấy một phút thảnh thơi. Cũng ở khách sạn bốn, năm sao. Cũng ngắm trời xanh, mây trắng, nắng vàng. Cũng có những bữa ăn sơn hào hải vị. Vậy mà thấy vô nghĩa làm sao. Lần đầu tiên thấy mình vô cảm khi đứng trước biển. Đặt chân về tới nhà,cảm giác thật ấm áp. Cứ như mình đã đi xa lâu lắm rồi mới được trở về.

Sau hơn một ngày nghỉ ngơi, hôm nay bắt đầu có thời gian rảnh. Vậy mà vẫn chưa lấy lại tinh thần để bước vào phòng gym. Hy vọng bắt đầu từ ngày mai, cuộc sống sẽ trở lại guồng quay cũ. Để có thời gian theo dõi Roland Garros và nhảm trong những lúc nhàn.

 Biển không đẹp hay lòng người không cảm xúc?



2 nhận xét:

  1. Biển vẫn đẹp đấy chứ!
    Hi vọng là người hôm nay đã có thời gian thư giãn và trở lại phòng gym.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình đã rất nhiều lần đến nơi này, lần nào đi cũng thích vì được ngắm phong cảnh đẹp, duy chỉ có lần này, đứng trước biển mà mình không cảm nhận được điều đó nên đâm ra hoài nghi chính mình:)
      Cảm ơn Trăng Quê rất nhiều! Mọi việc lại đi vào đúng quĩ đạo của nó rồi:))

      Xóa