Thứ Năm, 10 tháng 11, 2011

Murakami - Nhảy, nhảy, nhảy



Cầm cuốn truyện này trong tay, tôi đắn đo mất vài giây. Tự hỏi, mình có nên đọc nó vào lúc này hay không? Vì tôi biết, mỗi khi tôi cầm trong tay bất cứ cuốn truyện nào của Murakami, chưa biết hay, dở ra sao, nhưng chắc chắn một điều rằng, tôi sẽ bị cuốn vào nó. Rồi tôi sẽ phải tạm bỏ bê một số công việc hiện tại của mình, để lạc vào một thế giới rất riêng của Murakami, một thế giới đầy bí ẩn và lôi cuốn! Tôi thích đọc truyện của Murakami, một phần bởi tôi thích kiểu " viết  giống như mơ", chậm rãi, từ từ của ông. Cách viết của ông chịu nhiều ảnh hưởng từ văn hóa phương Tây hơn là phương Đông, nhất là âm nhạc và văn học. 
Tần ngần một lúc, tôi quyết định, sẽ đọc nó! Không bật máy tính, tức là sẽ không ngó ngàng đến lề trái, lề phải hay chỉ số VN index hôm nay lên hay xuống. Nhấp một ngụp cà phê nóng, pha nhạt theo kiểu quán Akatonbo mà tôi thường hay uống miễn phí mỗi khi qua đó ăn trưa. Tôi bắt đầu buổi sáng với nhảy, nhảy, nhảy cùng với ánh sáng tự nhiên trong một căn phòng tĩnh lặng, yên ả  được cách âm bởi một lớp kính dày.
 Murakami là một nhà văn có trí tưởng tượng phi thường khi mở đầu bằng một câu chuyện vừa thực vừa ảo xảy ra tại một khách sạn vô cùng bí ẩn, bí ẩn như chính cô người tình mà nhân vật chính xưng tôi trong truyện không hề biết đến tên thực của cô - khách sạn Cá Heo. Rồi đến những ám ảnh không nguôi về cô người tình ra đi không một lời báo trước. Sự kỳ bí của khách sạn cùng với những cái chết diễn ra hết sức bất ngờ, liên tiếp xảy ra trong một thời gian ngắn của một số nhân vật trong câu chuyện, đã ám ảnh nhân vật chính trong gần hết cuốn tiểu thuyết. Tôi cảm thấy, hầu như các nhân vật chính trong  truyện của Murakami đều có cuộc sống nội tâm, cô đơn, bí ẩn, luôn bị những ám ảnh trong cuộc sống "dày vò", trăn trở. Đọc truyện của Murakami, tôi luôn liên tưởng đến giai điệu những bài hát, bản nhạc vừa lạ, vừa quen văng vẳng bên tai.
 Kết thúc câu chuyện, nhân vật tôi đã trở về với cuộc sống hiện thực, cùng với một tình yêu mới, thực sự được bắt đầu từ câu chuyện về bóng tối ký bí ở hành lang tầng thứ mười sáu của khách sạn Cá Heo.
Mặc dù cuốn tiểu thuyết này không giống như tôi kỳ vọng ban đầu, nhưng tôi vẫn sẽ đón đọc những tác phẩm tiếp theo của Murakami!

5 nhận xét:

  1. hihihi, buồn cười nhỉ, em cũng vừa mua cuốn này tuần trước nhưng chưa đọc, em đang đọc 1 cuốn khác văn học đương thời Mỹ, nói chung em phải đọc tất cả sách của Murakami hay sao í, vì mỗi khi cầm cuốn sách của ông í lên là em k cưỡng lại việc phải mua nó, rồi có thể không đọc ngay. Đôi khi đọc Murakami e thấy hơi nặng nề, đôi khi lại rất mê. :)

    vui nha chị ^^

    Trả lờiXóa
  2. hehe, chị cũng vậy đó! Cứ nhìn thấy truyện của Murakami là vác về đọc, nhưng chị chưa "say" bất kể cuốn nào của ông, có những cuốn đọc thấy nặng nề và khó hiểu thật như: Kafka bên bờ biển, Biên niên ký chim vặn giây cót,tản văn Ngầm... Dường như đọc chỉ vì tò mò cũng nên:)

    Trả lờiXóa
  3. Hình như ông này lần đầu xuất hiện là cuốn Rừng Na-uy đúng không em? Nói thật là đọc cuốn ấy anh hơi thất vọng so với những gì người ta đã quảng bá về nó!

    Trả lờiXóa
  4. Vâng ạ, ông này được biết đến ở Việt Nam lần đầu chính là cuốn Rừng Na-uy anh ạ. Sau đó còn rất nhiều truyện khác của ông được dịch và xuất bản ở Việt Nam. Ngoài ra,ông còn rất nhiều tác phẩm hay, nhưng không phải ai cũng thích giọng văn "lai Tây" này đâu ạ:)

    Trả lờiXóa
  5. @ a Thụy: sao lại phải thất vọng hả anh. ;))

    Em thì thích Murakami theo một khía cạnh khác, có lẽ vì em bắt gặp nội tâm của chính mình trong những nhân vật của ông. Hình ảnh trong truyện của Murakami cũng rất đẹp chứ, cùng những cái Tôi cô đơn, sắc nét và sâu thăm thẳm mang chữ 2 thời đại. nói chung, em không thể nói hết được sự tinh tế trong truyện của Murakami.

    Trả lờiXóa