Thứ Hai, 9 tháng 12, 2013

Vài gạch đầu dòng



- " Last Christmas I gave you my heart... " Những ca khúc bất hủ về Giáng sinh đã vang lên. Vừa rộn ràng, vừa buồn man mác bên tai. Nhắc tôi rằng, lại một mùa Giáng sinh nữa sắp tới! Ở một vài khu trung tâm mua sắm, đèn trang trí đã giăng lung linh trên những dãy phố. Trước cửa các văn phòng trong tòa nhà cũng bắt đầu trang trí cây thông noel.  Không khí Giáng sinh ấm áp đã ở hiển diện ở khắp mọi nơi. Còn tôi - một kẻ bị " đánh cắp trái tim" thì vẫn còn đang hờ hững, chưa có bất kể một kế hoạch cụ thể gì cho riêng mình vào Lễ Giáng sinh sắp tới.

- Hai tuần nay, tôi đã có những buổi cuối tuần thật dễ chịu, dễ chịu nhất có thể. Được ngủ lười, rồi ra góc ban công ngồi đọc sách phơi nắng cùng những khóm dạ yến thảo rực rỡ sắc màu. Đi shopping cùng con gái.Tới phòng gym, rồi cà phê cùng bạn... Tôi vẫn đang tận hưởng những tháng ngày lặng lẽ bình yên nhất trong đời.



- Cuối tháng trước, tôi và nàng nhà tôi đã có một cuộc tranh luận nảy lửa. Rồi tôi giận nàng bằng cách, im lặng không nói gì. Im lặng hết mức có thể. Em gái tôi bảo " Kỳ lạ thật đấy! Làm gì có chuyện mẹ dỗi con bao giờ?". Tôi vẫn quan tâm chăm lo cho nàng theo đúng nghĩa vụ của một bà mẹ chăm sóc con. Chỉ trầm lắng với nàng hơn. Không bi bô kể chuyện, hay trêu trọc hỏi han nàng như mọi hôm.Tới ngày thứ ba, nàng xóa tan sự im lặng giữa hai mẹ con bằng cách, trong lúc tôi đang ngồi ở trên giường, nàng rón rén vào phòng, đưa tôi một món quà đính kèm theo vài dòng ghi vội và nói " Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ! Chẳng hiểu sao hôm đấy con điên điên". Đúng là hôm đấy nàng nhà tôi điên điên thật. Nhưng ngay lúc đó, tôi thấy nàng không thể nhận ra. Nếu có tranh luận nữa cũng không ra vấn đề. Vậy nên tôi phải chọn cách im lặng. Để cho nàng có thời gian phải suy nghĩ.  Suy cho cùng, tôi vẫn luôn là một bà mẹ thật tệ! Vì đôi khi, tôi khá áp đặt ý nghĩ của mình cho con gái. Nàng đã mua tặng tôi một cây nến thơm có mùi lavander. Để tôi thắp sáng lên ngọn lửa yêu thương trong những ngày mùa đông giá rét.


- Hôm qua tôi bảo nàng, lâu lắm rồi mẹ không vào FB của con. Có gì hay ho không con? Nàng bảo, dạo này nàng ôn thi, nên nàng ít vào FB lắm. Tôi mò vào FB của nàng, đọc được stt của nàng ghi vào đúng buổi tối tôi và nàng tranh luận cùng nhau " Fake a smile then cry myself to sleep=)). thanks a lot mom=") "  



- Cuối tuần vừa rồi, tôi và nàng ríu rít cùng nhau đi shopping. Tôi đã mua tặng nàng chiếc mũ Giáng sinh  này làm món quà tạ lỗi với nàng



6 nhận xét:

  1. Đề tài "mẹ và con gái" là đề tài muôn thuở chị nhỉ :) Mẹ em với em đến giờ cũng vẫn vậy, cãi nhau, tranh luận, yêu thương, lo lắng v.v... Rồi mình với con gái mình đâu có khác, với con trai thì em bực gì cũng phẩy tay cho qua nhanh chóng được, chỉ cần dặn dò thêm vài câu thôi là thấy yên tâm rồi, mà với con gái có khi lại thấy bực kinh khủng, có lẽ tại mình lo lắng cho nó quá phải không chị?? ... Con gái chị dễ thương lắm :) Em sẽ cố gắng để sau này vẫn luôn duy trì được mối quan hệ mẹ con thật gần gũi như vậy! Chúc chị tuần mới bình an nhé!

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn e rất nhiều! Chúc em một tuần mới vui vẻ!
    Chị và con gái đúng là nói không bao giờ hết chuyện thật em ạ. Được cái, nàng cũng hay tậm sự và trao đổi cùng mẹ rất nhiều vấn đề. Về cuộc sống, âm nhạc, phim truyện, các mối quan hệ với bạn bè, thầy cô, học hành... Bình thường thì mẹ luôn thể hiện lắng nghe và thấu hiểu :). Nhưng cũng có lúc mẹ "đỏng đảnh" khiến nàng cũng phải chiều theo :)). Nói chung, có những lúc nàng ra dáng "người nhớn " hơn mẹ :).
    Chị là người đôi khi lo lắng hơi thái quá về cs của mình và con gái. Rồi lại tự khuyên nhủ mình " Rồi mọi việc sẽ ổn thôi" . Cuộc sống cứ phải AQ một tí cho nó dễ thở :))

    Trả lờiXóa
  3. em rất thích đọc chuyện của chị và nàng :)

    Trả lờiXóa
  4. ko hiểu ai là "mẹ" trong chuyện này nữa?!?!?! Chị đúng là như chị tự nhận xét nhé, đôi khi "đỏng đảnh" quá, hichic.

    Trả lờiXóa
  5. Hihi, thỉnh thoảng cũng phải đỏng đảnh một chút cho nữ tính một chút chứ :))

    Trả lờiXóa