Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

Tan chảy


Ngày cuối tuần đi leo núi vào đúng vào ngày 20-10. Từ trước đến nay, mình chưa bao giờ có khái niệm ngày đó là ngày gì. Mặc dù ra đường, nhìn người và hoa nhộn nhịp, nhưng lòng không thấy xốn xang hay buồn tủi, khi không nhận được quà và hoa. Sáng hôm đó, phải dậy từ rất sớm để đi. Chiều về đến nhà, người cũng hơi mệt. Thay quần áo xong, vội lên nhà pha cốc cà phê để uống. Từ sáng đến chiều, chưa được cốc nào vào người, thấy kém phần tỉnh táo. Cà phê vừa bê xuống, thật bất ngờ khi nhìn thấy trên bàn đặt một hộp bánh macaron nhỏ, ba chiếc bánh kem mochi trà xanh (loại mẹ thích ăn nhất), kèm theo một tấm thiệp. Chẳng hiểu vì sao, lúc nào viết thiệp tặng mẹ, nàng cũng đều viết bằng tiếng Anh. Có lẽ cho bớt phần sến sẩm :)). Tuy trình tiếng Anh của mẹ mới chỉ đến lớp vỡ lòng, chính tả của con gái cũng sai tùm lum. Nhưng mẹ cũng "tan chảy" khi đọc được những dòng chữ của con gái. Nàng luôn mang đến cho mẹ nàng những niềm hạnh phúc rất bất ngờ.


Sớm nay, thu se lạnh!  Mẹ lại pha cho mình một cốc cà phê không đường. Ngồi nhâm nhi chiếc macaron con gái tặng. Lòng ấm áp vô cùng! Cảm giác hạnh phúc trào dâng.



2 nhận xét:

  1. Đôi khi chỉ là những điều nhỏ nhặt nhưng chứa đầy yêu thương là đủ làm đẹp cuộc sống mỗi ngày chị nhỉ! :) Chúc chị một tuần mới thật vui và thú vị!

    Trả lờiXóa
  2. Uh, những điều tưởng chừng rất nhỏ bé mà con gái mang đến cũng đều khiến mẹ cảm thấy lâng lâng hạnh phúc :)

    Chúc em một tuần mới vui vẻ!

    Trả lờiXóa