Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016

Trở lại



Nhờ có một cuối tuần vỡ kế hoạnh, thế là lại có thời gian trở lại ngôi nhà đã bỏ hoang quá lâu rồi của mình. Đã lâu rồi, chẳng còn viết lấy nổi một dòng tâm sự. Work hard, Play hard :). Mấy tháng qua chỉ có vội vã lên đường, vội vã cày cuốc. Đã đến lúc, chỉ muốn nghỉ việc! Để có thời gian đi khám phá thế giới rộng lớn. Khi mình còn đủ sức khỏe chinh chiến. Mình vẫn trêu nàng, không biết có thể cố gắng cày thêm bốn năm nữa không? Cho đến khi, nàng tự lo lắng được cuộc sống của riêng nàng. Để mẹ nàng thoải mái tung tấy, trong cái thế giới riêng của mẹ nàng. Tận hưởng cuộc sống theo cách riêng của mẹ nàng

Thời gian trôi thật nhanh. Chỉ còn hơn 3 tháng nữa thôi là nàng kết thúc một năm học. Một năm nhọc nhằn của nàng. Mẹ nàng chẳng giúp nàng được chi. Chỉ lo sống vui, sống khỏe để nàng yên tâm mà phấn đấu cho sự nghiệp học hành của nàng.

Hôm nay, hai mẹ con nàng có một buổi nói chuyện như hai người bạn tâm sự với nhau. Rất lâu. Về cuộc sống ở Việt nam, về cuộc sống ở bên Mỹ, về bạn bè của mẹ nàng, của nàng, về tương lai.... Mẹ nàng vô cùng may mắn, đã con một người con gái tuyệt vời như nàng. Từ trước tới nay, mẹ nàng chưa bao giờ gây áp lực cho nàng. Phải học giỏi, phải thi trường chuyên, lớp chọn. Nhưng mẹ nàng không ngừng trau rồi cho nàng những kiến thức về cuộc sống, về những khó khăn mà trong cuộc sống, ai cũng sẽ phải đương đầu. Những lúc đó, mẹ nàng cảm nhận được, nàng lắng nghe rất chăm chú. và thấu hiểu được những chia sẻ đó. Chỉ thế đơn giản thế thôi, nhưng nó là niềm hạnh phúc vô to lớn của một bà mẹ đơn thân nuôi con khôn lớn. Mẹ nàng biết, chặng đường phía trước của nàng vẫn còn rất gian nan. Nhưng mẹ nàng vẫn tin tưởng rằng, nàng sẽ cố gắng vượt qua được những khó khăn đó. Chỉ có niềm tin và sự khích lệ mới khiến cho nàng có đủ ý chí để vượt qua mọi khó khăn.